Wednesday, May 4, 2016

[Novel] Devil May Cry Volume 1 - Đoạn kết



“Cả ngày mà toàn được đám yêu cầu chán ngắt. Khỉ thật ấy.”

Bằng cách nào đó Dante đã hồi phục hoàn toàn khỏi những vết thương chí mạng, điều khiến gã không thấy thích thú bằng viễn cảnh có thể ăn kem dâu một lần nữa. Gã ngửa người ra sau, cái ghế yêu thích dựng lên trên hai chân và đặt chân mình lên chiếc bàn đen rộng rãi mà gã vẫn nợ chưa trả tiền ai đó.

Dante đã chôn vùi tất cả mọi thứ liên quan đến Tony, bắt đầu một cuộc đời mới tại một thành phố mới. Gã cuối cùng cũng thực hiện được hoài bão là có một văn phòng riêng của mình. Nhưng mọi cố gắng quay trở về công việc lính đánh thuê trở lên vô ích. Công việc thám tử tư cực kì buồn tẻ. Tìm chó đi lạc và nhẫn cưới để không đúng chỗ không khiến gã sôi máu. Nhưng điều tra lý lịch và bằng chứng ngoại tình giúp thanh toán đống hóa đơn và đảm bảo đèn luôn được sáng.

Dante đã thử trang hoàng mặt trước văn phòng bằng đám đèn nê-ông lòe loẹt và gấu bông nhưng không biết vì sao chúng không được hòa hợp. Thậm chí cái bàn cơ gã mua cũng không thể lôi kéo thêm khách hàng mới.

Thỉnh thoảng Enzo sẽ giao việc cho gã. Đương nhiên là gã luôn nhận nó. Dante chưa bao giờ bỏ được triết lý sống là tiêu đến đồng cuối cùng trong tài khoản của mình, điều đấy có nghĩa là hiếm khi hắn có đủ khả năng để từ chối kể cả những công việc dở tệ. Áo khoác dài đỏ rực và phụ kiện bạc đều rất đắt.

Điện thoại vang lên một điệu chuông khó chịu.

“Devil May Cry đây...Xin lỗi nhé, chúng tôi đóng cửa lúc chín giờ.

Dante thả điện thoại vào xạc nguồn. Người gọi không có mật khẩu dành cho những việc được ưu tiên. Kể cả với tình trạng túng thiếu, Dante cũng không có tâm trạng nào mà đi cứu hộ cho mèo hay tìm một đứa nhóc dạt nhà.

Liệu toàn bộ đám quỷ đã thật sự chịu biến mất?

Gã lơ đãng nhớ về thời gian còn là Tony. Gã đã gặp gỡ rất nhiều người, đánh vô số số trận và đỡ nói lời chia tay với những người bạn thân yêu...Giờ thì hắn ở đây. Hoàn toàn đơn độc.

Ít nhất thì mình cũng có hai bé con này.

Gã vô thức đặt tay lên bao súng.

Hai khẩu súng cồng kềnh đã ở bên hắn kể từ lúc được tạo thành trong đám cháy tại cửa tiệm của Goldstein. Chúng là người bạn thân thiết nhất của gã, đã tiễn đưa vố số đám xác sống trở về mộ phần lần thứ hai.

Nhưng Dante từ chối để bị kéo trở về trong quá khứ. Gã đã sống một cuộc sống ngạo nghễ tự do nhưng vẫn chưa đạt tới mục tiêu lớn nhất của mình.

Mẹ  ơi...

Gã vô thức sờ lên sợi dây chuyền trên ngực.

Cho đến khi trả được thù cho cái chết của mẹ, gã không thể thất bại trong bất cứ nhiệm vụ nào.

Chợt có tiếng kêu rì rì của ống xả khí vang lên bên ngoài cửa sổ. Âm thanh quá nhỏ để là ô tô. Một chiếc xe máy, Dante quyết định. Gã nhìn xuyên qua cánh cửa kính.

Một ngọn đèn đơn độc đang tiến tới trong bóng tối... một người phụ nữ xinh đẹp đang phóng xuyên qua màn đêm về phía văn phòng trên chiếc xe máy tốc độ cao. Mái tóc vàng mượt của cô trải dài phía sau.

Dante nở một nụ cười bình tĩnh. Phụ nữ đẹp xuất hiện lúc nửa đêm chưa bao giờ là chuyện xấu. Nụ cười của gã héo đi ngay sau đấy khi nhận ra kẻ lái không hề thắng lại.

Gã lao sang bên vừa kịp lúc tay lái xe đâm xuyên qua cánh cửa kính.

Cuối cùng cũng có! Một trường hợp đặc biệt.

Dante tự nhiên tiến tới chỗ người lái xe bí ẩn.

“Chậm lại đã nào cưng. Tiếng gọi của tự nhiên hả? Có phòng ở đằng sau đấy.”

- tiếp tục trong game Devil May Cry -

No comments:

Post a Comment