"Cả ngày nay cũng chỉ toàn mấy yêu cầu chán chết,"
Dante than vãn.
Gã đang dựa vào chiếc ghế ưa thích trong văn phòng
Devil May Cry, chân để lên chiếc bàn gỗ mum. Đối với phần lớn thế giới, gã chỉ
là một tay lính đánh thuê giỏi với quá khứ đầy thêu dệt. Gã có đủ việc để nuôi
sống bản thân nhưng chúng đều thiếu một thứ gì đó.
Quỷ dữ. Chúng thiếu lũ quỷ.
"Tha cho tôi đi," gã làu bàu sau khi đọc
thêm một bức thư đề nghị công việc nhàn hạ nữa.
"Cứ tình trạng này, đám công năng của mình sẽ đui
mòn mất.”
Vài tháng đã trôi qua kể từ vụ tai nạn với Chen và
Beastheads. Có kẻ đã thay thế vị trí của lão trong thế giới ngầm, đương nhiên
là, nó đã trở về hoạt động như bình thường. Dante biết các bè phái chắc chắn
đang đấu đá lẫn nhau và cướp đoạt quyền lực trong số những kẻ chẳng ra gì,
nhưng gã không quan tâm đến những thứ như thế.
Sau trận đấu cuối cùng, Dante đã phá hủy mọi dấu vết về
phòng thí nghiệm quỷ của Chen. Toàn bộ các nghiên cứu đã tiêu tan trong lửa và
gã đã chắc chắn phá hủy trang thiết bị đến mức không thể sửa lại được.
Beryl đã biến mất không lâu sau đó. Có lẽ cô đang chiến
đấu với lũ quỷ với tư cách một Thợ Săn Quỷ tại nơi nào đó, hoặc có lẽ cô đã quyết
định bỏ lại những ngày tháng đó lại đằng sau cùng với sự phá hủy của
Beastheads. Dù gì thì, cô cũng không liên lạc lại.
Cô đã cho Dante khẩu súng trường yêu dấu của mình, việc
này khiến gã ngờ rằng cô cuối cùng cũng trở về với cuộc sống bình thường, vì đã
trả được thù cho cha. Cô đã định để gã bán món vũ khí như bồi thường cho khoản
phí chưa được trả của gã, nhưng Dante cứ giữ nó lại trong cửa hiệu.
Dante đang trầm ngâm thì cửa sổ phía trước vỡ tung.
Gã vừa mới hiểu ra sự thiệt hại này thì một thanh kiếm
ngắn màu trắng cắm thẳng vào bàn của gã. Một bản đồ vải thô được cắm ngang thân
nó.
Dante biết có chạy ra ngoài để xem ai là kẻ đã ném thứ
vũ khí này cũng là vô dụng mà thôi. Không kẻ nào dính dáng đến những việc như
thế này chịu đề nghị công việc một cách bình thường cả.
"Một bảo tàng à," gã đăm chiêu ngó tấm bản đồ.
"Một lời mời phức tạp đấy.”
Dante đảo một đồng xu giữa ngón trỏ và ngón cái rồi
tung nó lên một cách khéo léo. Đồng xu quay vài vòng rồi rơi vào bàn tay gã.
"Ngửa. Vậy thì quyết định rồi. Mình sẽ nhận việc
này."
Gã lôi Rebellion ra khỏi tường và tra Ebony và Ivory
vào bao. Gã thích nghĩ rằng những món vũ khí luôn luôn ngứa ngáy muốn có cơ hội
để được giãn gân giãn cốt.
Nó lại tiếp tục bắt đầu một lần nữa.
Vũ điệu được tô màu bởi máu và khói súng.
Tiếp tục câu
truyện trong game Devil May Cry 2.
No comments:
Post a Comment