Monday, September 19, 2016

[Novel] Devil May Cry Volume 2 - Giai đoạn 4 - Phần 4

Beryl nhìn thấy mọi thứ thông qua cánh cửa vỡ nát.

Lửa giận cháy lên trong mắt cô, nhưng vết sẹo thiêu đốt giữ cô tại vị trí. Nỗi đau đớn mỗi lần di chuyển về phía trước dù chỉ một milimét kinh khủng đến nỗi cô không thể tập trung.

Đừng như thế nữa!

Beryl đã ngồi chơi khi Dante tiêu diệt Vua Địa Ngục ở quỷ giới. Cô đã không thể di chuyển trong khoảng không, bị tê liệt bởi nỗi đau vết sẹo mang lại.

Và giờ thì cô ở đây, lặp lại cảnh đó với Chen.

Beryl quyết tâm không để Dante phải chiến đấu một mình với Beastheads.

Tôi là một Thợ Săn Quỷ! Trái tim cô đập liên hồi vì sinh lực.

"Á!" Beryl thét lên vì đau đớn khi đưa tay phải của mình ra.


Tình trạng hằm hè giữa Dante và Chen càng trở lên căng thẳng.

Chen vẫn nhìn y như vậy sau khi ăn Beastheads nhưng có thứ gì đó rõ ràng đang diễn ra trong lão.

"Ta hiểu rồi. Ác quỷ luôn được nâng đỡ bởi thứ cảm giác này.”

Chen gật đầu như thể xác nhận điều gì đó mà lão đã luôn nghi ngờ.

Dante có thể nhận thấy sự thay đổi trong bầu không khí lão phát ra. Lão đã không còn là người nhưmg cũng không phải là quỷ. Chen tỏa ra một thứ ma thuật hùng mạnh nhưng thiếu đi sự tăm tối độc ác của Địa ngục. Luồng hào quang của lão xanh rực với sự thèm khát vô độ cho sức mạnh và tri thức.

Ta muốn biết.

Ta muốn biết tất cả.

Lý do cho mọi thứ.

Ta muốn hiểu biết vô hạn.

Từ khoảnh khắc vạn vật được tạo ra cho đến giây phút hấp hối của vũ trụ.

Ta muốn khám phá giới hạn của tri thức.

Ta muốn đi tới tận cùng!

"Lão đúng là một học sinh hiếu học - Tôi phải công nhận thế.”

Bằng cách nào nó Dante đã nghe được bài lải nhải tâm linh của Chen. Nó chứng tỏ trình độ sức mạnh khiến gã lo lắng.

"Ho ho! Ta cũng thấy ngạc nhiên nữa. Ấy mà ta từng nghĩ đến việc chỉ sống một cuộc đời thú vị. Nỗi thèm khát hiểu biết này sẽ khiến ta trở thành thần thánh!"

 Thứ năng lượng kì lạ nhảy nhót xung quanh căn phòng, va đập vào nhau trong một cơn bão ma thuật - Dante và Chen đứng bình yên trong mắt bão.

Lời đùa cợt nhẹ nhàng của họ dấu những lưỡi thép sắc lẻm bên dưới. Cả hai đều biết giờ Chen đã mạnh ngang Dante…có khi còn vượt trội hơn.

"Cậu muốn ra đi thế nào đây, bạn của ta? Ta thì thích giết cậu theo cách sẽ bảo toàn cậu hoàn hảo như một mẫu vật trong bộ sưu tập của ta, nhưng cậu xứng đáng có đặc quyền được chọn.”

“Đùa dở thế làm cụt hết cả hứng đấy," Dante mỉa mai.

Trong chớp mắp, gã chém Rebellion dọc thân Chen, khiến lão chảy máu.

"Cậu đúng là con người bạo lực. Dùng kiếm đã luôn là phương thức tấn công nhàm chán. Sức mạnh vật lý luôn được đánh giá quá cao.”

Chen biến mất.

Dante vội vã nhìn xung quanh. Gã thình lình nhận thấy bị đánh từ phía sau. Gã quăng mình sang bên vừa kịp lúc một thanh kiếm khổng lồ chém xuyên qua nơi gã vừa mới đứng.

"Không tệ!" Dante nói.

"Ho ho! Ta đoán mình nên đáp trả đúng trình độ của cậu. Hiểu biết vô hạn tất nhiên chứa cả cách sử dụng kiếm.”

Chen nhảy về phía Dante với tốc độ khủng khiếp.

Dante kịp gạt đòn tấn công sang bên nhưng không thể né được cú đá theo sau nó. Gã ngã xuống đất nhưng mượn đà để lăn tới trước túm lấy chân Chen. Rồi nghiền nát bét cái chân đấy không chút ngập ngừng. Nhưng cơ hội đấy chỉ đơn thuần là một trò lừa. Chen chộp lấy cánh tay để hở của Dante và bẻ đôi nó. Dante thét lên đau đớn.

"Rất ấn tượng," Chen lấy làm lạ, không hề có dấu hiệu đau đớn

"Giữa hai chúng ta, ta ngạc nhiên là cậu lại hi sinh tay trái mình chỉ để làm mất khả năng hoạt động của ta.”

"Lão cũng không vừa. Phản ứng kiểu đó nhanh hơn cả phản xạ thần kinh. Mất cả đời luyện tập mới có thể thực hiện được những điều đó. Lão trộm nó từ ai?"

Chen tự nhận mình có bẩy mươi phần trăm là quỷ. Dante biết lão hẳn phải cho mình những khả năng khác. Bằng cách phẫu thuật. Lão là một kẻ chắp vá, làm từ kĩ năng và kinh nghiệm của người khác.

"Cậu thật sự không nhận ra khả năng của cha mình sao?"

Mạch máu trong người Dante hóa băng.

"Hãy nghĩ nó như là một cuộc chiến giữa cha và con," Chen tiếp tục.

"Đây là một cuộc đoàn tụ vốn cậu ước cũng không được. Ho ho! Và giờ thì, Dante, cậu sẽ nếm thử mùi vị thanh kiếm của vị anh hùng đã giải cứu nhân loại.”

Chen thu hẹp khoảng cách giữa cả hai một cách nhanh chóng, làm ngơ cái chân gẫy của mình. Bằng cách nào đó lão đã có được thứ vũ khí nổi tiếng của cha Dante, Hắc Hiệp sĩ Sparda. Khi đã tới nơi, Chen đã tấn công với chính những kĩ thuật và chiêu thức đã đánh bại Dante khi còn nhỏ.

Dante biết mình sẽ không chống cự được lâu với kĩ năng của cha mình - đặc biệt là trong trường hợp chỉ có một tay còn nguyên vẹn. Rebellion giờ đã không còn mấy tác dụng. Gã lôi Ebony ra và bắn một tràng.

Luồng đạn đó không trúng Chen nhưng khiến lão bỏ đòn tấn công. Dante nhận ra sức mạnh của Beastheads nghĩa là đối thủ của gã có thể thấy trước mọi đòn tấn công của gã trước khi Dante biết mình sẽ thực hiện nó. Hắn tiêu thật rồi.

Chen nhìn thấy sự nhận ra lộ trên nét mặt Dante.

"Giờ thì cậu đã hiểu rồi đấy. Nhưng đã quá muộn!"

Lão chém Dante, gã chỉ may mắn gạt được đòn tấn công bằng súng. Lưỡi kiếm đụng vào với tiếng động inh tai làm Dante biết rõ Ebony đã hỏng rồi.

"Lão thật sự bắt đầu làm tôi bực mình," Dante lầm bầm.

Tâm trí gã nhớ lại trận đấu của mình với Nelo Angleo. Cả hai anh em đã thừa hưởng kiếm pháp của cha. Cuối cùng thì Dante cũng đánh bại được anh trai mình nhưng nó không hề dễ dàng gì. Các động tác của Chen nhìn thì giống hệt nhưng thiếu đi linh hồn của nó.

Không rõ sao điều này càng làm Dante tức giận. Gã không quá quan tâm về thanh kiếm của cha mình. Dù nó là thật hay chỉ là một bản sao cũng chẳng là gì đối với gã. Nhưng cướp lấy kiếm pháp gia truyền lại là một chuyện khác. Dante nhận thấy một thứ cảm xúc sục sôi trong gã, cái cảm giác gã đã ném đi ngày gã từ bỏ cái tên mình và chọn cách sống như một lính đánh thuê loài người. Đấy là thứ cảm xúc đã tiếp sức mạnh cho cái mặt nạ mỉa mai của gã.

"Đến lúc cho lão biết nỗi khiếp sợ của một thanh quỷ kiếm thực sự rồi.”

◊   ◊   ◊   ◊   ◊

Luồng không khí đối chọi hoành hành trong căn phòng. Năng lượng ma thuật của cả hai va chạm vào nhau vang lên như sấm nổ, phá hủy các bức tường và ném tung mọi đồ đạc lên không. Toàn bộ tòa nhà kêu lên ken két trong cơn thịnh nộ, tỏa ra cái thứ mà những món đồ vật vô tri không thể có.

Nỗi sợ hãi tuyệt đối.

Đến lúc này, kể cả nhân viên trung thành nhất của Chen cũng quyết định đây là thời điểm chín mùi để mà chạy. Không ai biết chuyện gì đang xảy ra nhưng mọi người đều hiểu theo bản nang đây chính là lúc để mà trốn đi.

Beryl bò từng phân tường phân một về phía phòng của Chen.

Nhịp thở của cô rối loạn, khò khè nhưng có thứ gì đó sâu trong cô đẩy cô vượt qua nỗi đau đớn. Dante đã kích hoạt mọi cái bẫy trong phòng ngoài, dù sự phá hủy mới đây của trận chiến đang diễn ra cũng tạo ra mối nguy hiểm mới. Những mảng trần nhà và tường rơi xuống xung quanh cô và sàn nhà sụp xuống một cách ngẫu nhiên.

Beryl đã quyết tâm sẽ là người chấm dứt những việc này. Cô đã đến tận đấy và xác định là mình sẽ đi đến cùng. Nhưng Beastheads gây trở ngại với vết sẹo của cô, nó truyền ra những cơn đau đớn thân xác để cản cô lại.

Cô dùng khẩu súng trường thân thuộc của mình như một cái nạng và lôi mình đứng dậy. Đây là trận chiến giữa những con quỷ, có điều Beryl biết mình sẽ cho cả hai thấy sức mạnh của loài người.

Sau khoảng thời gian dài như vô tận, cô cuối cùng cũng đến được ngưỡng cửa.

"Một chút nữa thôi," Cô thở khò khè,”Mình đã tới đây rồi.”

 Cô quăng mình vào phòng, đẩy người qua luồng năng lượng của Beastheads.

◊   ◊   ◊   ◊   ◊

"Chết đi, Chen!" Dante cảm thấy cần phải nói thế.

Gã chém mạnh Rebellion vào kiếm của Chen. Hai thứ vũ khí kêu lên canh cách vài lần trước khi luồng năng lượng bùng lên đẩy lui cả hai.

"Cậu đúng là gan lì," Chen dạm nói,”Nhưng có vẻ cậu đã quên là ta có Beastheads trong bụng.”

"Nếu lão có thể đọc được hết các chuyển động của ta, sao lão vẫn còn chưa thắng hả?"

"Đấy đã không còn là giới hạn sức mạnh của ta.”

Chen đánh lui một đòn tấn công và đưa tay trái ra.

Một luồng ánh sáng chói mắt bắn ra từ lòng bàn tay của lão và đập Dante bắn lên không trung. Tay chiến binh tóc bạc đáp lại bằng Ivory nhưng Chen dễ dàng né được loạt đạn.

"Khi ta ghép mô loài quỷ vào người, ta đã có thứ kinh nghiệm bổ ích của việc cẩn thận lựa chọn nguồn cấy ghép. Ta đã đi tới khu phế tích của mọi ngôi đền trên thế giới, thu thập những tạo tác được Sparda để lại từ hai ngàn năm trước.”

 Mắt Chen mất đi sự tập trung.

Dante đứng thở dốc phía bên kia căn phòng.

"Tìm được mộ của Sparda thì thật tốt nhưng đám truyền thuyết chưa bao giờ nói việc ông ta được chôn ở đâu. Thật đúng là may mắn không ngờ khi có thể tìm được mẫu gen trên chính lưỡi kiếm của ông ta.”

Chen cười, chế nhạo Dante với thái độ thản nhiên của mình.

"Và thế là lão nhân bản cha tôi như một con chuột trong phòng thí nghiệm. Lão hẳn phải tiêu tốn khá nhiều thời gian và tiền bạc đấy Chen.”

"Để được sống mãi mãi. Để thỏa mãn sự tò mò của ta. Không ai có thể ra tiêu chuẩn cho những thứ đó," Chen ngần ngại.

"Nhưng cơ thể loài quỷ có sức hấp dẫn đặc biệt của nó. Giờ nhờ cha cậu, ta đã có được sức mạnh để gỡ bỏ mọi vật cản giống như bản thân cậu đó.”

Chen tiến về phía Dante. Cái chân gẫy của lão đã lành hẳn.

"Có vấn đề gì thế. Hơi thở của cậu thật nặng nề và tay cậu dường như đang gây trở ngại.”

 Những vết thương vật lý hiếm khi làm giảm độ châm biếm của Dante.

Nó tự mình có nguồn sức mạnh riêng.

"Tôi chỉ đang thấy tội lỗi vì đã không chấp lão.”

“Trò lừa bịp ấn tượng đấy. Nhưng trò chơi này đã trở lên nhàm chán. Chúng ta sẽ kết thúc nó ngay bây giờ!"

Chen biến thành một khối nhờ nhờ, lao mình chạy nước rút với tốc độ nhanh hơn mắt thường có thể theo kịp.

Ta muốn biến cậu thành một mẫu vật tốt cho việc thí nghiệm.

Nhưng cậu có vẻ quá yếu ớt đế sống sót đủ lâu cho những thí nghiệm của ta.

Giống như Ducas đáng thương vậy.

Dante đáng thương.

Dante tội nghiệp.

Cậu thậm chí còn không chạm đến gót chân của cha mình.

Số mệnh của cậu chấm dứt ngay tại đây.

Dante.

Cái tên của một kẻ yếu đuối.

Dante gần như không thể theo kịp Chen, lão lao đi đây đó thành những vệt rối mắt để ném những lời xỉ nhục của mình.

Dante nhắm mắt và tập trung chờ đợi.

Dante đáng thương.

Dante tội nghiệp.

Hãy kết thúc mọi việc ở đây nhé?

Vĩnh biệt.

Hình ảnh mờ mờ của Chen cầm lấy kiếm của mình và vung nó lên cao.

Đây là lời từ biệt, Dante!

“Ta đã có đủ mấy lời lảm nhảm của lão rồi, Chen.”

Dante phóng mạnh Rebellion vào giữa trán Chen. Chen lầm rầm cái gì đó đáp lời, phun máu ra từ miệng. Dante kéo chuôi kiếm của mình và tách đầu Chen ra làm đôi.

Chính lúc đó, thanh kiếm của kẻ thù đâm vào cánh tay phải của Dante.




"Ta hẳn là đã quá mệt để sở hở đến mức thế," Dante nhận xét.

Chen chỉ rít lên.

Vết thương mới của Dante nghĩa là cả hai cánh tay của gã giờ đã thành vô dụng. Lúc này thì cả súng lẫn kiếm đều không phải là lựa chọn thích hợp.

"Ta đoán mình sẽ phải đã lão tới chết.”

Nhưng có vẻ Chen không hứng thú với việc đi chết. Cơ thể lão sôi lên một cách quái dị, kéo đầu lão xuống dưới ngực và thay thế nó bằng ba cái mõm chó. Cái u khổng lồ trên lưng lão nổ tung ra thành một cặp cánh đen. Cơ thể Chen bị vặn vẹo khi Beastheads vùng vậy để giữ lấy mạng sống của mình.

"Lão đúng là một kẻ thất bại thảm hại!"

Dante đánh tới, cố gắng đá vào cơ thể của Chen nhưng sinh vật đó né được đòn đánh. Nó vẫn nắm lấy kiếm của mình trong một tay và liền hướng mũi kiếm về phía Dante một lần nữa.

Dante không chắc liệu gã có thích tình thế bất lợi của mình không. Sức mạnh Beastheads mang lại cho gã đã biến mất. Tay gã giờ đã vô dụng dù Dante đoán mình có thể lợi dụng đà và sức nặng của cơ thể để đâm được một cú. Gã sẽ phải khiến cho đòn đánh của mình thật xứng đáng.

Gã yếu ớt nắm cánh tay phải đầy máu me của mình quanh Rebellion.

Mình đã là một người chết rồi, Dante nghĩ. Tốt nhất là lôi lão theo mình.

Cơ thể của Chen đã gần như chuyển thành Beastheads. Sinh vật đó không mù lòa tấn công Dante nhưng cũng không để lộ ra sơ hở. Dante biết nó sẽ tấn công gã toàn lực một khi sự biến đổi kết thúc.

"Dante! Tránh ra!"

Tiếng hét giúp Dante tránh khỏi việc làm điều liều lĩnh.

"Beryl?!"

 Dante chạy về phía Beastheads nhanh hết sức có thể, yếu ớt giơ Rebellion về phía trước như một lưỡi lê. Một viên đạn rít trong không khí phía trên đầu gã.

"AAuuuooohhh!"

 Con quỷ rống lên đau đớn khi viên đạn phép đâm xuyên qua ngực nó. Chấn độnng tạo một cái lỗ lớn, nó bắt đầu nuốt lấy năng lượng ma thuật vào trong một lốc xoáy cực mạnh.

Ngay lập tức, Dante tới trước mặt Beastheads và đâm Rebellion xuyên vào cái lỗ. Sự va chạm phá hủy bức tượng trong luồng ánh sáng năng lượng kêu lên răng rắc. Cơ thể Chen vỡ tan ra thành cát bụi.

Mọi chuyện kết thúc trước khi kiếm của Dante chạm đến mốc.

Dante ngã xuống vì kiệt sức.


"Jackpot.”

No comments:

Post a Comment