Monday, September 19, 2016

[Novel] Devil May Cry Volume 2 - Giai đoạn 4 - Phần 2

Toàn bộ tòa nhà lắc lư bần bật.

Toàn bộ phần còn lại của thành phố vẫn đứng yên nhưng những phòng thí nghiệm rung lên dữ dội. Thứ nhịp điệu không đều đánh ngã cả số chai lọ thí nghiệm lẫn nhà nghiên cứu. Nhưng kì lạ thay, máy ghi địa chấn trong nhà không hề xác nhận điều gì cả.

"Đây là một rung chấn!"

"Lớn lắm phải không?" Dante vật lộn đứng dậy.

"Không có vẻ gì là một cơn động đất bình thường cả.”

Cả hai chiến binh bám vào tường để tránh bị ngã lần nữa. Căn phòng như chồm lên rồi rung lắc dữ dôi, Dante và Beryl thường thấy chân họ bị gạt lên trời.

Cơn rung chấn này không làm mất sự tập trung của Beryl. Cô nhận ra mình có thể giữ bình tĩnh nhờ tập chung vào vết sẹo đang thiêu đốt. Nếu nó nóng cháy lên nghĩa là Beastheads vẫn còn ở đây. Được lắm.

Beryl đoán bức tượng hẳn sẽ ở tâm chấn. Có nghĩa đây là một cơn động đất tạo ra bởi ma thuật. Nó theo mẫu rồi.

Beryl cố để hiểu nhịp điệu rung lắc dữ tợn, nhưng nó quá rắc rối. Những rõ ràng cơn rung chấn này tuân theo một số luật lệ.

Beryl vuốt ve vết sẹo của mình. Cô không thể để mất một cơ hội nữa với Beasthead.

◊   ◊   ◊   ◊   ◊

"Chuyện vớ vẩn gì thế này?" Chen kêu lên.

"Nó đã bắt đầu rồi sao?"

Đám nhân viên chạy loạn như lũ rắn mất đầu, trốn dưới gầm bàn hay chạy ra lối thoát hiểm. Chen chỉ từ từ đi tới với vẻ ngây ngất. Lão có thể cảm thấy nó - thứ năng lượng thuần khiết bùng lên từ quỷ giới.

Sự bùng nổ này thoáng cho lão thấy được những ký ức chung. Phần lớn là sự ác cảm.

Chen không có khả năng sử dụng ma thuật hay thậm chí cảm nhận được nó một cách rõ ràng. Lão thiếu liên mối liên kết trực tiếp mà cả Beryl và thậm chí Dante có được. Nhưng lão đã đọc nhiều tài liệu về ma thuật hơn bất cứ ai trên đời và có thể nhận thức được chuyện gì đang diễn ra.

"Đây là sự hồi sinh của mày sao? Beastheads đã trở lại với hình dáng nguyên gốc của nó?"

 Chen chuyển thành chạy bộ, cặp má núng nính của lão ửng lên như một cậu học sinh. Lão đẩy đám nhân viên sang bên và nhảy qua những nhà khoa học đang bò trên sàn.

"Ho ho! Ta tới rồi! Ta sẽ đáp lại lời kêu gọi của mi!"

 Một âm thanh tang tóc vang lên ầm ầm trong tâm trí lão.

Mi có thèm khát sức mạnh của ta?

 Đây là một câu hỏi đủ đơn giản nhưng Chen không thể trả lời ngay lập tức.

Lão choáng ngợp với thứ cảm xúc mà lão đã theo đuổi cả đời mình. Đây là sự sung sướng lão mới đạt được có ba lần trong đời, một cảm giác say sưa gần giống như là yêu.

Lần đầu tiên lão cảm thấy nó là khi nắm được quyền điều khiển Gia đình sau cái chết yểu của cha lão. Lão cảm thấy nó lại khi lần đầu được tự mắt nhìn thấy một con quỷ và lần nữa khi tạo ra được Hiệp sĩ Bóng Ma đầu tiên của mình.

Toàn bộ công sức từng đấy năm của lão là dành cho việc có lại được cảm giác này.

Và nó đây rồi.

"Phải! Ta muốn có nó. Ta muốn có thứ sức mạnh đó.”

Chen mở tung cánh cửa và trượt vào phòng thí nghiệm nơi lão để Ducas bằng đá.

"Ho ho!"

Lão há hốc miệng ngạc nhiên, không thể nói lên lời. Bất cứ điều gì chuẩn bị xảy ra, nó sẽ xảy ra ngay trước mắt lão.

Ducas tội nghiệp bị hóa đá đã biến mất, bị thay thế trong tủ kính bằng một ngọn lửa đang chập chờn. Ánh lửa lạnh lẽo liếm lấy toàn bộ bên trong hòm chứa.

Nó thay đổi màu sắc và hình dạng một cách ngẫu nhiên. Ngọn lửa không sức nóng của quỷ giới.

Hàng nghìn khuôn mặt hiện lện rồi gập lên trên cái khác bên kia ngọn lửa. Ducas thoáng xuất hiện và Chen nhận ra chúng chính là khuôn mặt của những kẻ có kết nối với Beastheads trong hàng trăm năm qua. Kẻ nào cũng đều mang vẻ mặt đớn đau buồn thảm hay phẫn uất.

 Màn trưng bày im lìm như thể lễ kỉ niễm ảm đạm của sự thống khổ. Nó kiêu hãnh khoe khoang sự thống trị của loài quỷ với mọi sự sống.

Chen thấy nó thật thú vị.

"Tuyệt vời! Thật sự tuyệt vời!"

Lão tươi cười đầy phấn khích.

Ngọn lửa lạnh lẽo nhảy nhót trước mặt lão. Kẻ kém cỏi hơn đã không thể chịu nổi cảnh tượng khủng khiếp này. Nhưng Chen quá hoài bão để mà bị mê hoặc bởi nó.

Việc này truyền cảm hứng cho lão, đẩy trí tò mò của lão lên một tầm cao mới. Thói tham lam tri thức của lão không biết đến giới hạn nữa.

Lão tiến tới trước, đâm xuyên qua thức sức ép ma thuật vốn đẩy lùi tất cả những kẻ khác.

Sai rồi. Mi sai rồi. Ta là…

Giọng nói đấy đầy tang thương. Thậm chí còn bối rối.

Nhưng Chen đã không còn có thể nghe thấy nó. Linh hồn lão hoàn toàn bị thống trị bởi nỗi tò mò vô độ. Nổi sôi sục một cách điên rồ, đẩy cơ thể lão đến gần hơn với ngọn lửa lạnh lẽo.

Khi lão tiến tới gần, tia lửa bập bùng tắt ngấm. Những khuôn mặt tụ lại thành một cục tối màu, xoay tròn đầy hối tiếc.

Chen với tới cái tủ và đặt tay mình lên lớp kính.

Cái tủ cường lực vỡ tan tành. Tấm kính chống đạn nổ thành vô số những giọp nước mắt lấp lánh, biến mất ngay trước khi chạm xuống mặt đất.

"Ta đã khao khát điều này từ lâu lắm rồi," Chen thì thầm như mê sảng.

Lão nhẹ nhàng đưa tay vào trong phần còn sót lại của cái tủ. Thứ vật chất đen tối đã chuyển mình thành hình dạng bức tượng Beastheads nhỏ. Chen nhẹ nhàng nắm lấy thứ đó.

Cơn chấn động lập tức dịu đi.

"Ta hiểu rồi," Chen thì thầm dịu dàng.

"Mi đã ngấu nghiến vô số con người trong hình dạng này. Giờ ta đã hiểu rồi.”

Bức tượng không trả lời.

Chen nhìn chăm chăm vào những con mắt nhỏ của nó.

"Tại sao chúng ta không bắt đầu với tương lai nhỉ? Hãy nói cho ta biết định mệnh đã sắp đặt gì cho ta.”

Lão đã thấy Ducas sử dụng Beastheads trước tai nạn đáng tiếc trên du thuyền.

Giờ lão siết lấy bức tượng. Những hình ảnh sặc sỡ tràn ngập trong đầu lão. Dù lão biết nó sẽ xảy ra, lão cũng không thể ngờ là nó sẽ mạnh mẽ và diễn ra nhanh đến thế.

Chen không còn khái niệm về thời gian hay không gian. Hình ảnh này nối tiếp hình ảnh kia tấn công tâm trí lão nhưng lão không thể giải thích được chúng. Lão đứng một mình khi hai cái bóng đổ về phía lão. Một mang theo khẩu súng trường khổng lồ trong khi cái bóng còn lại sử dụng hai khẩu súng lục lớn và có chiếc áo khoác đỏ vô cùng nổi bật.

Dante và Beryl. Chúng còn sống.

Chen giật mình trở lại thực tại khi nghe thấy tiếng bước chân tiến tới gần.

Đã đến rồi sao? Chen tự cười hinh hích.

Nếu tiếng bước chân báo hiểu Dante và Beryl, thì nó chỉ đơn giản là chứng minh Beastheads đã dự đoán chính xác tương lại. Có nghĩa là những sức mạnh khác của nó đã sẵn sàng để được sử dụng.

"Ho ho! Ta đoán là mình lên thông báo sự hiện diện của bản thân như một tên trùm cuối xấu xa độc ác!"

"Lão nghe như một tên biến thái khi cười hi hí như thế.”

Dante bước vào phòng thí nghiệm.

"Ồ, không đâu. Ta chỉ đang nghĩ mình sẽ tiếp đón các người thật đàng hoàng. Không phải là chúng ta cần đấu khẩu trước khi đánh nhau sao? Ta nghĩ đấy là luôn là cách thực hiện nó.”

"Tôi đoán đây chính là tiệc chào mừng chúng ta trở về đấy.”

Dante dừng lại trước mặt Chen và nheo mắt với vẻ mặt gã hi vọng là cực kì ấn tượng. Ngay sau đấy, Beryl gia nhập với gã. Cả ba người đối mặt với nhau gần bóng tối.

Beryl cuối cùng cũng phá vỡ sự im lặng. Vết sẹo của cô bỏng rát.

"Lão hồi phục Beastheads phải không?"

Cô vuốt ve vết thương.

"Không chỉ hồi phục lại nó. Chuyện gì đã xảy ra với Ducas?"

Chen đặt tay lên che miệng.

"Đương nhiên là bị ăn mất rồi. Nói về việc đấy, ta hiểu là điều tương tự như thế cũng xảy ra với cha cô. Ho ho!"

“Mi phải cố gắng hơn mới đủ để chọc tức ta," Beryl rít lên.

"Suýt nữa thì ta đã cảm thấy thương hại cho mi, đồ con lợn. Nếu mi ăn thịt Ducas, mi chắc chắn sẽ bị ợ nóng ngay bây giờ thôi.”

Hai tiếng click cắt ngang Beryl. Dante chĩa Ebony và Ivory thẳng vào bộ ngực khổng lồ của Chen.

"Thứ đó sẽ không thực hiện điều lão muốn nó làm đâu. Nó được quỷ dữ đem tới thế giới này.”

"Ồ phải rồi.”

Chen đồng ý một cách vui vẻ.

"Loài quỷ có thật nhiều công dụng, cậu không thấy sao?"

 Lão búng ngón tay cái tách và vài tá bóng tối xuất hiện giữa lão và Dante.

"Hiệp sĩ Bóng Ma?" Dante thực sự sững sờ.

"Tôi nghĩ mình đã giết hết bọn chúng rồi chứ. Toàn bộ ở trong mấy ống nghiệm của lão.”

"Ta có đủ để giữ cậu bận bịu đến vài năm.”

"Ta thôi nói nhảm được chưa?" Beryl bực dọc gắt lên.

Cô vung khẩu súng trường vào vị trí và kéo cò.

Một lượng lớn Hiệp sĩ Bóng Ma hiện ra phía trước Chen để làm khiên chắn, chúng không hề quan tâm đến việc phải chết. Đám còn lại tản ra xung quanh phòng thí nghiệm và bắn trả.

Beryl chỉ mỉm cười.

"Bí mật đã bị lộ rồi, các cậu!"

Cô nhắm vào tấm kim loại trên trán tên Hiệp sĩ gần nhất và bắn. Hắn sụp xuống bất động trên sàn.

Đáng ngạc nhiên thay, toàn bộ đám còn lại cũng thế.

"Ôi trời, thật là tức mà," Chen tặc lưỡi.

"Ta từng lấy làm kiêu hãnh vô cùng về những Hiệp Sĩ Bóng Ma của mình. Cô đã làm thế nào vậy hả, quý cô trẻ tuổi?"

"Tôi đã nhìn thấy Vua Địa Ngục bị giết. Chúng tôi biết vài điều về quỷ ám.”

Beryl chẳng hiểu sao Chen lại muốn biết toàn bộ sự thật.

Cô lôi một chuỗi những viên đạn màu xanh sáng ra khỏi túi.

"Những đạn này được đặc biệt làm để hấp thụ và phá hủy ma thuật. Tôi đã nhờ làm chúng khi còn trong quỷ giới. Có vẽ lũ đồ chơi của lão không thích chúng cho lắm.”

"Cái gì?"

 Dante giận dữ quay sang Beryl.

"Cô có những cái đấy? Cảm ơn vì đã nói cho tôi biết nhé!"

"Chúng được thiết kế theo kích cỡ dành riêng cho súng của tôi. Khi anh giải thích cách xử lý mấy mẫu vật kinh tởm ở chỗ đó, tôi đã nghĩ chúng sẽ có hữu ích.”

 Beryl tra đạn vào súng và quay ra đối mặt với Chen.

"À phải rồi. Lão chắc phải biết là chúng tôi đã phá hủy toàn bộ lũ chuột thí nghiệm của lão ở kia.”

"Chà điều đó chắc chắn đẩy ta vào hoàn cảnh khó chịu," Chen nói.

"Ta đoán thế có nghĩa là giờ chỉ còn lại ba chúng ta. Ba chúng ta và Beastheads, phải rồi.”

Bery không nói gì. Cô nhẹ nhàng quay súng về phía Chen và bắn năm phát.

Dante có thể cảm thấy tác dụng của những viên đạn được yểm bùa. Gã cũng có một phần năng lượng ma thuật trong người nhờ mối liên kết của gã với quỷ giới.

Dù gã sẽ không chết được nếu nó biến mất, nhưng gã chắc chắn sẽ gặp khó khăn để thực hiện những khả năng chiến đấu siêu phàm nổi tiếng của mình nếu mất đi mối liên kết đó.

Chen chỉ cười.

"Ta nghĩ là mình tốt nhất là chạy thôi.”

Lão biến mất.

Những viên đạn xé xuyên không khí và đánh đổ bức tường đằng xa với tiếng nổ ầm ầm như sấm.

"Mi chạy đâu rồi, đồ hèn nhát?!" Beryl gào lên.

"Bình tĩnh nào. Nhìn này.”

Dante chỉ một lỗ hổng trên đất trước mặt họ.

Nhận ra rằng ma thuật chỉ tổ vô dụng, Chen đã dùng đến cách thoát bằng máy móc.

"Chắc lão đã xây vô số cửa hầm bé xinh như vậy trong khắp nơi này. Đúng là một kẻ đa nghi.”

Dante liếc xéo Beryl.


"Đừng lo. Chúng ta sẽ không thể lão trốn thoát.” 

No comments:

Post a Comment