Monday, September 19, 2016

[Novel] Devil May Cry Volume 2 - Giai đoạn 4 - Phần 1

Hỗn loạn nổ ra xung quanh Chen ngay từ lúc lão thức dậy.

Như bất cứ kẻ nào ở trong vị trí nắm quyền lực thật sự, Chen thường xuyên có nhiều yêu cầu về thời gian của lão hơn mức lão có thể xử lý được. Đây là bản chất công việc của lão.

Làm trùm mafia chỉ là vỏ bọc cho Chen, và dù nó cũng phải bỏ công sức gần bằng thứ lão theo đuổi thực sự, nó vẫn là ít nguy hiểm và tiêu tốn hơn.

Thỉnh thoảng, hai thế giới của lão gặp nhau.

Một đại úy đã cảnh báo cho lão biết về vấn đề với món hàng hóa vận chuyển cho một công ty lớn. Những cái thùng chứa một loại homunculus - một loại người nhân tạo được tạo thành từ yêu thuật thay vì khoa học. Chen đã sử dụng kinh nghiệm lai tạo các loài quỷ khác nhau của mình để phát triển một nguồn doanh thu mới từ lâu.

Nhưng sự thật là, Chen đã phát chán với ngành kinh doanh đấy.

Đời này, lão đã góp được một gia tài lớn đến nỗi chắc phải mất mấy đời nữa mới có thể tiêu hết chỗ đấy. Và tiền bạc thì đem lại sức mạnh. Lão có mối quan hệ mật thiết với người đại diện của các quốc gia và nắm giữ những bí mật quan trọng của khá nhiều tập đoàn nổi bật. Cả hai điều nghĩa là lão đương nhiên có sức ảnh hưởng lớn trong thế giới tội phạm ngầm và vô số các quốc gia.

Lão đã, theo đúng tiêu chuẩn của chủ nghĩa tư bản, đạt tới đỉnh cao của sự nghiệp.

Tuy thế, lão từ chối việc nghỉ hưu. Lão tiếp tục treo lên đỉnh núi mới, bị thúc đấy bởi thứ nhiệt huyết hiếm thấy ở cả thế hệ trẻ.

Chen sở hữu sự tò mò vô độ. Chỉ nhờ có được những món đồ hiếm có mà phần lớn người khác không biết đến mà lão mới có thể tạm thời thỏa mãn nó. Điều này thúc đẩy sự hứng thú của lão với những điều huyền bí và dẫn đến trò chơi thuyết ưu sinh bằng gen loài quỷ.

Hoài bão của lão có thể khiến lão trở thành một vĩ nhân, hay nếu lão là một người thành thật hay thậm chí là một nhà kinh doanh có chút nhân đạo. Nhưng thay vào đó, lão may mắn được sinh ra trong một dòng dõi tội phạm lâu đời và đi tới thành công từ đáy xã hội.

Kể cả với tiêu chuẩn của Chen, luồng năng lượng đang chảy trong cơ thể lão bây giờ cực kì ấn tượng. Toàn bộ những rào cản đều bị vứt bỏ khi lão nhìn ngắm Cậu Ducas bằng đá.

Có những lĩnh vực mà loài người không nên động đến hay tham gia vào.

Bi kịch của Chen chính là không nhận ra sự thật này…

"Tôi nghe nói Cậu Ducas đây đã trải qua một sự thay đổi.”

Chen lạch bạch đi vào phòng thí nghiệm với nụ cười quen thuộc.

Khu nghiên cứu này được xây bên trong khu biệt thự của lão, được che chắn khỏi những con mắt soi mói có khả năng phát hiện ra bí mật của nó. Cơ quan chuyên về nghiên cứu loài quỷ.

Các nhà khoa học đi từ mẫu vật này đến mẫu vật khác, cả người mặc bộ đồ y tế màu trắng. Những nhà nghiên cứu ở đây cũng là tù nhân như chính lũ quỷ, dù Chen cung cấp cho họ mọi thứ xa xỉ.

Cái tủ kính chứa thứ còn lại của Ducas đã được chuyển vào phòng thí nghiệm qua đêm. Giờ nó đang được đặt giữa một bầy các nhà khoa học, nhiều người trong số họ phe phẩy máy đo trước mặt nó như thể họ đang nhảy múa hay đặt giá cổ phiếu.

Chen đằng hắng đầy lịch thiệp.

"Liệu chúng ta có cơ hội nào để mong đợi Cậu Ducas sẽ trở lại không?"

“Không thể được," một trong số các nhà nghiên cứu đeo mặt nạ nói.

"Nếu Ducas là một con quỷ thì chuyện sẽ khác. Nhưng chúng ta chưa từng thấy có người nào có thể sống sót việc bị hóa đá. Tuy nhiên, anh ta cũng chưa bị trơ hoàn toàn.”

Mắt Chen lóe lên.

"Ý anh là gì?"

"Thể tích và cân nặng của anh ta đang giảm một cách nhanh chóng. Chúng tôi không rõ khối lượng bị mất đã đi đâu?"

“Nhưng các anh có dự đoán.”

"Chúng tôi có vài giả thiết.”

Nhà khoa học đi đến chỗ một cái máy tính và đùa nghịch với bàn phím mất một lúc. Hình ảnh một bức tượng ba đầu xuất hiện trên màn hình.

"Ho ho! Tôi không biết nên nói mình đang mong đợi thứ như thế này hay không.”

"Chúng tôi biết ngài đang tìm kiếm nó, thưa ngài. Nhưng chúng tôi chưa muốn đưa ra ý tưởng của mình với ngài cho đến khi chúng tôi có nhiều dữ liệu hơn. Tôi tin rằng Ducas thực sự đang bị biến đổi thành Beastheads.”

“Mất bao lâu nữa thì nó sẽ xảy ra?"

"Nếu sự biến đổi tiếp tục diễn ra với tốc độ này, tôi dự đoán Beastheads sẽ thuộc về ngài vào chiều mai.”

Chen xoa xoa tay đầy hài lòng. Lão không thực sự nhìn thấy sự thay đổi đang diễn ra nhưng lão vẫn cứ nhìn không chán mắt.

"Ta đã làm vài điều đáng khinh bỉ với cậu đấy, Cậu Ducas trẻ tuổi. Nhưng cậu đã cho ta thấy được cách sử dụng Beastheads và rồi đưa nó đến tay ta. Vì điều đó mà ta phải cảm ơn cậu.”

Ducas đứng bất động không thể trả lời. Gương mặt hắn méo nó vì đau đớn và ngạc nhiên, miệng hắn há mở vì kinh hãi. Đến chiều mai, cái mồm đó sẽ mang hình dạng mõm chó.

"Vĩnh biệt, Cậu Ducas. Hãy cho phép chúng tôi được sử dụng cậu một cách đàng hoàng; vì đã mang Beastheads trong người mình; vì đã điều tra được khả năng thần bí của nó - ta tự hào gọi cậu là một thành viên trong Gia đình. Ho ho!"

 Tiếng cười khúc khích điên cuồng của Chen khi rời khỏi khu nghiên cứu như điệu cầu hồn cho Ducas tội nghiệp.

◊   ◊   ◊   ◊   ◊

Dante thở hắt ra tỉnh dậy.

"Tôi đang ở đâu?"

Câu hỏi của gã rơi vào im lặng. Dante đang nằm trên một mặt sàn gỗ cứng. Nước nhỏ đều đặn lên mặt gã. Mùi gì đó như chua loét tràn ngập mũi gã.

Dante ngồi dậy và chùi mặt. Dante vỗ vỗ khắp người để kiểm tra xem có bị thương chỗ nào không và chắc chắn là vũ khí của gã vẫn còn ở nguyên vị trí. Căn phòng quá tối để nhìn rõ nhưng Dante biết mình đã không còn ở trong lãnh địa của Mundus.

"Beryl? Chúng ta đã trở về chưa?"

Không có câu trả lời.

Dante lôi mình đứng dậy. Gã cảm thấy đặc biệt vui vẻ vì mới tiêu diệt được Vua Địa Ngục. Nhưng môi trường xung quanh gã thì lại quá nỗi đáng thất vọng. Cái mùi càng trở lên tệ hơn, dù Dante cho rằng đấy là do mọi giác quan của gã trở lại bình thường.

"Ra khỏi chỗ này kiểu gì bây giờ?"

 Có vẻ Dante đang ở trong một nhà kho hay phòng chứa đồ. Những thùng giấy bồi được xếp cao trên giá sắt. Gã không nhìn thấy đường ra những quyết định là sẽ đi theo thứ mùi chua nồng kia.

Beryl luôn coi mình là một Thợ Săn Quỷ. Cô ấy có thể tự lo cho bản thân mình.

Gã hi vọng thế.

◊   ◊   ◊   ◊   ◊

Beryl đã thức dậy sớm hơn Dante. Thứ đầu tiên cô nhìn thấy là một cái xác đang phân hủy.

Cô nhảy bật lại theo phản xạ và chộp lấy khẩu súng trường của mình. Nhưng mọi thứ xung quanh cô vẫn yên tĩnh.

Beryl nhớ Dante đã đánh bại được Vua Địa Ngục  Rồi mọi thứ mờ dần đi. Giống như lần với Beastheads. Cô tư hỏi liệu điều này có nghĩa là cô đã được mang đi khỏi thế giới song song.

Dante đang ở đâu?

Cái xác dọa người đó lơ lửng trong một ống kính vẩn đục, như một mẫu vật bị ngâm trong fomanđêhít. Căn phòng rải rác đầy những thứ tương tự. Dàn máy móc cho biết nơi này hẳn là một dạng phòng thí nghiệm.

Beryl kiểm tra các vết thương trên người.

Không có. Sao lại có thể?

Cô đeo súng lên lưng. Nó đã trở lên vô dụng trước Vua Địa Ngục nhưng cô luôn cảm thấy tốt hơn khi có nó ở gần. Cô quyết định tránh xa cái mẫu vật hình người đáng sợ kia và đi ra cánh cửa duy nhất trong căn phòng.

Cô áp tai vào cánh cửa gỗ nhưng không nghe thấy gì. Cô vặn tay nắm và chậm rãi kéo cánh cửa ra. Đằng sau nó chỉ toàn là bóng tối.

Giờ thì bóng tối không là gì đối với Beryl. Cô đã thấy được thứ bóng tối đen đặc tạo thành Vua Địa Ngục. Đấy mới là bóng tối. Còn đây chỉ là sự thiếu sáng thôi.

Hoàn toàn khác hẳn, cô nghĩ.

Căn phòng mới thậm chí còn là một phòng thí nghiệm lớn hơn nữa. Những mẫu vật lớn nhỏ rải rác khắp căn phòng, nó cũng chất đầy những núi giấy tờ bừa bãi. Những chai lọ thí nghiệm tạo thành những thành phố thủy tinh be bé.

Tác dụng của chúng là bí ẩn đối với Beryl nhưng đám giấy tờ kia thì cô có thể hiểu được. Giấy tờ và bình thí nghiệm nghĩa là cô đã trở về nhà.

Beryl bước thật cẩn thận để tránh gây ra tiếng động. Ánh sáng lờ mờ dẫn tới một vùng tối hơn phía trước. Cô không thấy cánh cửa nào khác vì vậy chọn cách đi xuyên qua bóng tối.

Ánh sáng yếu ớt từ những cỗ máy không có tác dụng gì trong căn phòng mới này. Beryl có thể cảm thấy những sợi dây điện dày đặc len lỏi khắp phòng. Những mảng sáng mơ hồ phản chiếu từ hàng bể kính để dọc theo một bức tường.

Đám mẫu vật không làm Beryl vui vẻ gì nhưng cô vẫn tiếp tục tiến tới.

Bể kính gần nhất chứa một thứ hình người trong nó. Nó có vẻ đang ngủ hơn là đã chết. Thứ đó lơ lửng trong một dung dịch hóa học. Chân tay của nó trắng bệch và dài đến không ngờ, chúng gầy gò và thanh mảnh như thể một đứa trẻ cũng có thể thò vào và bẻ gẫy chúng. Khuôn mặt đó nhìn giống con người nhưng Beryl lại hứng thú với trán của kẻ này.

Sự kinh tởm tràn ngập trong Beryl và cô cố gắng ép cơn buồn nôn xuống.

Trán của người đàn ông này đã bị cắt mở và một con mắt dị dạng đã được để mọc ở giữa nó. Đấy không phải là mắt người.

Beryl cảm thấy vết sẹo trên ngực cô nóng lên. Đấy là tất cả sự khẳng định mà cô cần.

Con mắt đấy đến từ quỷ giới.

Beryl nghe thấy tiếng bước chân lộp cộp tiến tới gần và liền lao vào đằng sau một cỗ máy lớn. Cô rút một con dao nhỏ từ thắt lưng và chờ trong yên lặng.

Làm ơn chỉ  đi ngang qua đây thôi.

Tiếng bước chân tới gần hơn. Beryl cảm thấy một luồng không khí nguy hiểm và căng mình chuẩn bị chiến đấu. Nếu cô gây ra náo động mọi việc sẽ trở lên khó khăn hơn nhiều. Cô vẫn không biết mình ở đâu hay phải rời khỏi đây bằng cách nào.

Tiếng bước chân gần tới chỗ cô thì dừng lại. Beryl nhảy xổ ra từ đằng sau cỗ máy và chém một cách dữ tợn. Nhưng con dạo đập vào thứ gì đó bằng kim loại và rơi xuống sàn. Beryl cảm thấy mõm súng lạnh ngắt dí vào thái dương.

Cô đảo mắt sang bên để nhìn được kẻ tấn công mình?

“Dante?"

"Chào hỏi hay đấy. Ít nhất thì cô cũng an toàn.”

Beryl thả lỏng người. Cô nhặt lại con dao nhét nó trở về thắt lưng, nói cho Dante biết tất cả mọi thứ cô đã nhìn thấy kể từ lúc thức dậy. Dante lắng nghe một cách thờ ơ, tập trung vào những bể chứa.

"Cô nghĩ mấy thứ đó là gì?"

 Gã chỉ về phía những bể thủy tinh phía bên kia căn phòng.

 "Một thứ đáng kinh tởm," cô nói.

Dante sải bước đến cái bể gần nhất và nhìn vào bên trong. Gã có thể cảm thấy dấu vết ma thuật phát ra từ cơ thể này. Các chi dị dạng này hẳn phải là tác dụng phụ của việc biến đổi các khớp cứ kéo ra rồi thu lại liên tục, gã suy luận. Cũng như Beryl, đấy là con mắt thu hút gã nhất.



Dante nhớ lại vụ ẩu đả của mình với đám Hiệp sĩ Bóng Ma kì quái của Chen. Mỗi tên đều đeo một mảnh kim loại trên trán và mất đi khả năng chiến đấu khi mảnh kim loại bị phá hủy. Đây hẳn là thứ bị giấu dưới nó.

Gã đã nhìn thấy ba con mắt này trước đấy, rất lâu trước khi gã đã sử dụng cái tên hiện tại của mình. Đồng nghiệp của gã đã bị biến thành quái vật với thứ tương tự thế này gắn vào cơ thể họ.

Gã gần khai ra khi cô nói tiếp.

"Tôi nghĩ kẻ này là một trong số các Hiệp sĩ Bóng Ma. Chen hẳn phải điều khiển bọn chúng thông qua con mắt thứ ba. Biến họ thành quái vật.”

Niềm căn ghét dâng lên trong Dante. Con mắt này và Beastheads là những món đồ của quỷ và không thuộc về tay loài người. Dante đã thấy điều gì sẽ xảy ra với những con người có được sức mạnh kiểu đó.

"Có vẻ chúng ta không chỉ thể đến chào hỏi không Chen được," gã nói một cách dứt khoát.


Ngay sau đấy, một cơn rung chấn đánh ngã Dante và Beryl. 

No comments:

Post a Comment